Trong công viên Tuen Mun ở Hong Kong, bác sĩ Alfred Wong và người vợ đang mang thai ngồi trên băng ghế cách nhau ba mét. Bỏ khẩu trang, đôi vợ chồng ăn tối và trò chuyện với nhau về những gì xảy ra trong ngày. Đó là quãng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi của Wong, 38 tuổi, thành viên "đội bẩn" (đội tình nguyện viên chăm sóc bệnh nhân nhiễm nCoV) của Bệnh viện Tuen Mun.
Lo lắng cho sức khỏe của vợ cùng đứa con chưa chào đời, Wong không dám tới gần họ, khoảng cách giữa anh và vợ luôn là trên 3 mét. Anh tuyệt đối không chạm vào vợ và ở khách sạn gần bệnh viện thay vì về nhà. Wong chủ yếu liên lạc với vợ qua tin nhắn điện thoại. "Điều này đúng về mặt lý trí nhưng không đúng về mặt tình cảm", anh chia sẻ.
Mỗi ngày, Wong có 10 phút gặp vợ ở ngoài công viên. Ảnh: Nico Hameon/ NBC News. |
Ngoài Wong, 15 bác sĩ trong "đội bẩn" của Bệnh viện Tuen Mun cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự.
"Chúng tôi có văn phòng riêng, không ăn trong căng-tin mà gọi đồ đem đi. Sau giờ làm, chúng tôi cũng không trở về nhà", Wong nói, tiết lộ thêm hầu hết đồng nghiệp của anh đều có con nhỏ hoặc bố mẹ già.
Dù cảm thấy "tội lỗi" vì tình nguyện tham gia "đội bẩn", Wong tự hào khi có thể "giữ cho thành phố khỏe mạnh". Anh cũng nhấn mạnh rằng bệnh nhân rất cần mình. Ngoài Tuen Mun, các bệnh viện khác ở Hong Kong cũng có các đội điều trị những người nhiễm hoặc nghi nhiễm Covid-19.
Cách đó chưa đầy 1.000 km, ở Vũ Hán, thành phố được cho là nơi khởi phát Covid-19, tình cảnh của Benjamin Wilson trái ngược với Wong. Wilson, giáo viên tiếng Anh kiêm chủ nhà hàng đến từ Louisiana (Mỹ) chỉ ở trong nhà với vợ là Lulu 36 tuổi và con gái Jasmine 7 tuổi. Anh cảm thấy "như phi hành gia ngoài vũ trụ" vì "hoàn toàn bị cô lập"
"Chúng tôi bị mắc kẹt, không thể rời đi theo ý muốn, Wilson 38 tuổi cho biết. "Đó không phải điều xấu nhưng cực kỳ nhàm chán".
Wilson kèm con học bài trong thời gian ở nhà. Ảnh: Nico Hameon/ NBC News. |
Để ngăn dịch phát tán, từ cuối tháng 1, chính phủ Trung Quốc phong tỏa Vũ Hán với 11 triệu dân. Sau đó, 15 Công ty CP dịch thuật miền trung - MIIDtrans Blog thành phố khác cùng ở tỉnh Hồ Bắc cũng áp dụng lệnh tương tự, khiến gần 57 triệu dân bị ảnh hưởng.
Wilson gặp vợ ở Vũ Hán khi chuyển tới thành phố này để học tiếng Trung Quốc cách đây 17 năm. Tháng trước, anh cố gắng đưa gia đình lên máy bay sơ tán về Mỹ nhưng không được vì Lulu không có hộ chiếu Mỹ, cũng không thể xin visa.
Không muốn gia đình bị chia cắt, Wilson quyết định ở lại Trung Quốc. Từ ngày 19/1 đến nay, họ quẩn quanh trong nhà, chỉ có Wilson đôi lúc chạy ra ngoài mua thức ăn.
Để đảm bảo an toàn, Wilson đưa ra "quy trình vệ sinh quần áo". "Ngay khi về, tôi lập tức vệ sinh quần áo bằng thuốc tẩy và phơi ra ngoài nắng hoặc giặt chúng với xà phòng kháng khuẩn", anh giải thích.
Trong những ngày ở nhà, Wilson gọi điện thoại cho gia đình ở Mỹ, chơi với con gái và sắp xếp những đồ dùng cần chuyển đi.
"Tôi gửi một ít khẩu trang cho những người nước ngoài khác. Chúng tôi cố gắng chia sẻ mọi thứ với nhau", Wilson nói.
Ở Trung Quốc đại lục, hơn 3.000 người đã chết vì Covid-19 và hơn 80.500 ca nhễm bệnh. Wilson cho biết giờ đây, nhiều người dân tự bảo vệ bằng bất cứ thiết bị nào sót lại. "Họ đeo găng, che kín người hoặc mặc bộ đồ bảo hộ. Nếu có bộ đồ như thế, tôi chắc chắn cũng mặc", anh nói.
Minh Trang (Theo CNBC )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét